(HN) - (TP.HCM)
RSS

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Kỳ chuyển nhượng mùa hè đã lại sắp đến và M.U sẽ lại tham gia một cách tích cực như mọi năm, với việc nhiều CĐV áo đỏ đang chờ đợi Sir Alex Ferguson lại có những quyết định khôn ngoan hòng khiến đội bóng đã mạnh của họ lại càng thêm mạnh.

1. Yohan Cabaye
Michael Carrick đã sắp qua tuổi 30, M.U cần phải tìm một người kế nhiệm. Mà ngay cả Carrick còn có thể chơi với phong độ tốt như mùa này, họ vẫn cần thêm một tiền vệ trung tâm. Yohan Cabaye là một lựa chọn an toàn và hiệu quả, với những gì anh đã thể hiện ở Newcastle trong vài mùa giải qua. Tiền vệ người Pháp cho thấy anh có nhiều phẩm chất để thành công ở Premier League.
2. Ezequiel Garay
Ngôi sao cũ gần nhất của Real Madrid tìm lại sự tôn trọng và những lời khen ngợi sau khi rời Santiago Bernabeu, Ezequiel Garay đang trong tầm ngắm của M.U và nhiều đội bóng lớn khác sau khi gây ấn tượng trong màu áo Benfica. Sir Alex có quan hệ rất tốt và đã được duy trì lâu năm với các đội bóng BĐN và ông có thể thuyết phục được Benfica để Garay ra đi.
 
Hiện giờ, cả Nemanja Vidic và Rio Ferdinand vẫn còn chơi tốt, ở tuổi 30 và 32. Nhưng sự chuẩn bị cho họ không bao giờ là thừa do cả hai đều dễ dính chấn thương và thời gian sắp bắt kịp họ. Jonny Evans, Chris Smalling và Phil Jones đều rất triển vọng, nhưng với một cầu thủ như Garay, M.U sẽ có một trung vệ kinh nghiệm hơn rất nhiều.
3. James Rodriguez
Một cầu thủ đã được liên hệ nhiều với việc chuyển tới Old Trafford trong vài tháng trở lại đây, James Rodriguez là một mục tiêu thực tế của M.U. Cầu thủ 20 tuổi này đã gây ấn tượng mạnh trong màu áo Porto mùa này và dù tuổi còn rất trẻ, đã là một trong những tài sản quý giá nhất của CLB. Không có gì bí mật về việc Sir Alex Ferguson luôn sẵn lòng đầu tư lớn cho các tiềm năng trẻ, nuôi dưỡng họ bằng triết lý bóng đá của riêng ông.
Mùa này, hai bên cánh của M.U là những vị trí gây nhiều thất vọng nhất, bất chấp việc họ sở hữu không ít tên tuổi lớn, như Antonio Valencia, Ashley Young hay Nani. Đội bóng áo đỏ sẽ cần tăng cường cho khu vực đó, và tiền vệ cánh người Colombia Rodriguez hoàn toàn thích hợp. Porto cũng đã chứng tỏ họ là một trung tâm sản xuất tài năng lớn của châu Âu trong những năm qua với việc đưa về các ngôi sao triển vọng và giới thiệu họ với khắp thế giới từ chỗ là những người vô danh, trước khi bán đi thu về các khoản hời lớn. Rodriguez có thể là một trường hợp nữa.
4.  Cristiano Ronaldo
 
Khả năng là không nhiều, nhưng nếu thành sự thật, đó sẽ là thương vụ lớn nhất của M.U trong thế kỷ 21, và của cả Premier League. Báo chí Anh đã rộ lên tin đồn về khả năng Ronaldo trở lại Old Trafford mùa hè này, 4 năm sau khi rời Nhà hát những giấc mơ với giá 80 triệu bảng.
5. Asmir Begovic
Trong phần lớn sự nghiệp ở M.U tính tới giờ, David de Gea luôn bị do xét tỉ mỉ. Sau khởi đầu chật vật, gần đây anh đã bắt ổn định hơn rất nhiều, làm dấy lên những tin đồn rằng Real Madrid có thể nhắm thủ thành 22 tuổi này làm người thay thế cho Iker Casillas trong dài hạn. Điều đó đồng nghĩa với việc M.U sẽ cần một thủ môn mới và Asmir Begovic đang là ứng viên hàng đầu.
Thủ thành người Bosnia đã bắt chính ở Stoke kể từ sau khi chuyển sang từ Portsmouth vài năm trước. Begovic đầy kinh nghiệm ở Premier League và là nhân tố rất quan trọng trong thành tích phòng ngự ấn tượng của Stoke mấy mùa qua, một trong những thủ môn chơi ổn định nhất của Premier League.

Tiền vệ người Bồ Đào Nha tin rằng anh và các đồng đội sẽ vượt qua được thử thách tại Old Trafford.

Real Madrid vừa có một chiến thắng hoành tráng trước đại kình địch Barca tại cúp Nhà Vua. Ngay tại Nou Camp, Los Blancos đã đè bẹp đối phương với tỷ số 3-1, chiến thắng đậm nhất của họ tại xứ Catalan trong suốt nửa thế kỷ vừa qua.
CR7 sẽ có một trận đấu đáng nhớ
Chiến thắng trước Barca thực sự đã mang lại sự hưng phấn rất lớn cho Kền kền trắng trong thời điểm họ đang gặp rất nhiều khó khăn. Theo ngôi sao sáng nhất của Real Madrid , Cris Ronaldo, việc vượt qua Barca sẽ đem lại sự tự tin rất lớn cho các cầu thủ để chuẩn bị cho chuyến hành quân đến Old Trafford tại trận lượt về vòng 1/8 Champions League sắp tới. CR7 cho rằng, Los Blancos hoàn toàn có thể vượt qua đội bóng cũ.
“Sự thật là tôi chưa bao giờ mong đợi một chiến thắng hoành tráng đến như vậy”, ngôi sao người Bồ Đào Nha không giấu được sự vui mừng của mình. “Bây giờ chúng tôi sẽ phải hành quân đến Manchester, kết quả này sẽ mang lại sự tự tin rất lớn cho Los Blancos”.
“Chúng tôi đã có một trận đấu tuyệt vời tại Nou Camp và hoàn toàn có thể lặp lại điều đó tại Old Trafford, trước Man United”.
“Đó sẽ là một trận đấu vô cùng đặc biệt với cá nhân tôi. Man United luôn chiếm một phần trong trái tim tôi. Nhưng là một cầu thủ chuyên nghiệp, tôi sẽ chơi hết mình để mang lại chiến thắng cho Real, đó cũng là một cách tôn trọng đội bóng cũ”.
Khác xa với vẻ sexy, gợi cảm khi diện nội y là những hình ảnh đời thường vô cùng đáng yêu và xinh xắn của Ngọc Trinh, đúng "chất" thiếu nữ đôi mươi.





M.U vừa có thông báo chính thức họ sẽ đến Thái Lan để đá giao hữu với đội “11 ngôi sao” của bóng đá Thái tại sân Rajamangala.

Trận đấu sẽ được diễn ra vào mùa Hè tới và “Red Devils” muốn đưa Thái Lan vào danh sách những địa điểm để “thư giãn” và chuẩn bị cho mùa giải 2013-2014. Đây được xem là cơ hội để người hâm mộ Thái được gặp gỡ các ngôi sao hàng đầu thế giới như Robin van Persie hay Wayne Rooney.
M.U sẽ đến Thái Lan vào mùa Hè này.
M.U đã đến Thái Lan lần đầu vào năm 1975. Từ đó trở đi, “Quỷ đỏ” liên tục chọn đất nước này làm nơi dừng chân trong các chuyến du đấu. Nhưng đã gần 12 năm qua, đội bóng này không đến đây.
Giám đốc điều hành David Gill nói trên website của CLB: “Chuyến thăm của chúng tôi đến Thái Lan vào tháng Bảy đóng vai trò quan trọng trong quá trình chuẩn bị cho mùa giải mới của CLB. Các cầu thủ sẽ được giao lưu với người hâm mộ toàn cầu và các đối tác thương mại."
“Có hơn 19.5 triệu người hâm mộ ở Thái Lan đang theo dõi chúng tôi thi đấu và CLB đã may mắn đến đây được một vài lần.”
“Đó sẽ là trận đấu đầu tiên của M.U trong tour du đấu Hè 2013, nó được xúc tiến bởi nhà tài trợ Aon. Và tất cả chúng tôi đang chờ đợi một trận đấu tuyệt vời tại đây.” David Gill cho biết.
Ngoài Thái Lan, M.U còn có kế hoạch đến Nhật Bản để thi đấu giao hữu cùng hai CLB, Cerezo Osaka và Yokohama F. Marinos. Việt Nam, nơi có lượng fan đông đảo của M.U, vẫn chưa có cơ hội được đón tiếp "Quỷ đỏ".

Trên màn hình là một hot girl uốn éo, trên người chỉ còn mặc chiếc quần lót bé xíu cố để lộ ra bộ ngực “khủng” rồi ra giá: “Chỉ 10 triệu thôi là anh sở hữu được sự trong trắng của em”.

Thiên thần sa ngã
Bấm máy điện thoại cô gái cho, điện thoại reo vang: “Em đang ở Phạm Văn Đồng, anh lên ngay đi nhá!”.
Đã 2g đêm, mặc trời mưa rét căm căm, gã trai vừa háo hức vừa vội vã phóng xe đi. Trước mắt gã là một thế giới “muôn hình vạn trạng” của “con đường trinh tiết”…
Căn nhà trọ lụp xụp nép vào một ngõ nhõ lối vào HV Tài chính đèn lờ mờ sáng. Cô gái vừa show hàng bán trinh sợ khách lạc đường liên tục bật điện thoại “kết nối” ngay từ lúc bắt đầu đi.
Chưa kịp dựng xe, cô gái đã nhảy xổ ra ôm lấy khách: “Em đây, anh mang theo đủ tiền không đấy?”.
Nói xong, cô gái như thấy mình lỡ lời (chẳng lẽ có khách đến mua trinh tiết chịu) nên hôn chụt lên má gã trai xí xóa: “Em hỏi đùa thôi? Chắc anh chuẩn bị cả rồi”.
Nhưng chỉ sau mấy câu “bặm trợn” ấy, lời cô gái nói lại là những thương tâm đầy rụt rè. Mấy cô gái khác ở cùng nhìn khách chỉ trỏ cười khi bạn mình trở nên… hiền thục.
Cô gái 19 tuổi, tên Lò Thị M., quê ở vùng sơn cước huyện Mai Sơn, Sơn La. Da trắng, môi hồng, tóc đen, M. hội tụ đủ những yếu tố của một thiếu nữ đẹp. Bố M. là một tội phạm ma túy đang thụ lý án 18 năm. Mẹ bỏ đi biệt xứ không rõ tung tích để hai chị M. ở với bà ngoại. Đến năm 15 tuổi, M. theo các bạn xuống Hà Nội làm phục vụ cho một quán cà phê ở đường Triệu Việt Vương.
Cô gái rao bán trinh tiết trên mạng kèm hình ảnh của mình.
                                    
Một phần tiền được M. tích cóp gửi về cho bà ngoại nuôi em, một phần mua sắm cho riêng mình. “Nhưng mấy đứa bạn em xuống cũng từng ấy thời gian mà mua được nhiều thứ lắm. Điện thoại xịn, xe máy xịn, lại có cả những anh đẹp trai, lắm tiền theo sát nữa. Còn em thì không” – M. nói phụng phịu giống như đứa trẻ chưa lớn hẳn.
Nhưng M. cũng bảo: “Chúng nó nói có được tiền nhờ bán trinh và sau đó là tiếp khách nên em cũng không dám. Chúng nó rủ mãi thì mới bỏ quán cà phê đi theo xem có được nhiều tiền không. Chúng nó bày cho cách lên mạng rao bán trinh như hôm nay. Nhưng chẳng ai tin em cả. Họ đến rồi lại đi”.
Theo lời M., những người bạn của M. lúc bán trinh cũng lên mạng rao bán. “Lúc chúng nó bán có giá lắm. Có đứa nói bán được tận 20 triệu cho một đại gia nhưng phải đi đến viện để kiểm tra gì đó. Sau lần ấy nó được đại gia ấy “bao” luôn trở thành bồ nhí của ông ta. Nó có xe, có điện thoại sang, nhà trọ của nó là một ngôi nhà hai tầng phố Trần Duy Hưng ấy”- M. nói một cách ước ao.
Lời rao bán kèm hình ảnh và số điện thoại của một cô gái bán trinh.
“Chỉ duy có hai đứa rao bán trinh trên mạng bị bố và anh trai biết được. Chúng bị lôi về nhà đánh cho một trận nhừ tử và cấm đi làm xa nên về TP Sơn La làm cho mấy quán cơm, phở. Một đứa về quê lấy chồng nhưng bị chồng phát hiện mất trinh đã trả về nhà. Bố mẹ nó thấy nhục nhã quá đâm ra đuổi nó đi. Giờ nó làm cho một quán đèn mờ ở tận Xuân Mai”- M. kể.

Rồi M. chợt cắt ngang: “Thế anh có làm hợp đồng không? Anh có cần em vào viện kiểm tra không? Hợp đồng thì được nhưng em ngại vào viện kiểm tra lắm. Nó…cứ như thế nào ấy”.
Bản hợp đồng theo M. nói là thỏa thuận nếu em không còn trinh tiết sẽ trả lại toàn bộ tiền và không “khiếu nại” điều gì cả. Không có bản hợp đồng nào được ký kết.
M.thất vọng: “Em cần tiền để mua điện thoại, trả tiền nhà và một số gửi về cho em đi học nghề. Nó bỏ học năm ngoái rồi”.
M. nói ngày mai mình sẽ tiếp tục rao bán đến khi kiếm được số tiền đó thì thôi. “Sa ngã thì sa ngã. Em không sợ. Mọi người vẫn thế có sao đâu”- Câu cuối cùng M. nói chắc nịch khẳng định.
“Chợ trinh” giá bèo
Chuyện rao bán trinh tiết và bán trinh không còn là cá biệt như M. và các bạn của cô. Dư luận chưa quên vụ sinh viên Hải Phòng bán trinh với giá 17 triệu, thì dân “mạng” lại xôn xao vì có một cô nữ sinh Hà Nội tự rao bán “cái ngàn vàng” của mình với giá hơn hẳn đàn chị là 30 triệu đồng trên blog.
Lang thang đêm trên mạng, ghé qua một số trang web đen có vô số những lời rao bán trinh khiến người khác giật mình: “Cần bán trinh cho ai có nhu cầu. 5 triệu, có thể thương lượng. Nhưng nói trước là sòng phẳng, không đôi co và không tiết lộ hình ảnh của nhau”.
Nhiều lời rao bán kèm theo hình ảnh nóng bỏng với mái tóc chấm vai xõa xuống che ngực trần: “Hiện em đang là sinh viên, thân hình chuẩn, cao ráo, em đang cần tiền nên muốn bán trinh gấp, anh nào có nhu cầu thì liên hệ số điện thoại số điện thoại 01629131xxx”.
Có cô còn mượn hình ảnh hotgirl để dụ khách.
Lời rao bán hầu hết còn kèm cả lý do:  “Mình không biết phải làm sao cả, mẹ mình đang nằm viện và gia đình mình thì đã không biết xoay sở ở đâu nữa. Nếu bạn nào có nhu cầu, 4 triệu (nếu hơn được thì tốt ạ). Xin hãy giúp mình”.
Để thuận tiện hơn, các diễn đàn sẵn sàng lập ra “chợ bán trinh giá rẻ” , “chợ tình online” để các teen girl thả sức rao bán, quảng cáo. Đã là chợ thì giá cả bán trinh cũng có nhiều mức: 2 triệu, 5 triệu, 10 triệu…

Giá cao có kiểu rao bán của giá cao: “Hàng ngon, gái còn trinh 100% có giấy chứng nhận của bệnh viện trung ương…, cần tiền gấp để trả viện phí cho mẹ, nuôi 2 em nhỏ còn đi học và bố đang nằm liệt giường. Số 0169426xxxx, có ảnh đính kèm. Giá 2.000 USD”. 
Giá thấp, thậm chí có lời rao bán như cho không: “Em còn “zin” nhưng trót tiêu hết tiền học phí bố mẹ cho. Người nào chịu chơi hãy cho em tiền đóng học, tặng anh cái “zin” của em. Yêu anh nhất”.
Phạm Minh D., quản lý một loạt quán cà phê B.T, một tay chơi sành sỏi nói: “Những lời rao bán ấy chỉ đáng tin 1/3. Số còn trinh thực sự ít lắm, coi chừng gái mại dâm tìm cách lừa những “con gà” đấy”.
Theo lời D. hầu hết gái mại dâm độc lập sẽ mượn hình ảnh nóng của một số hot girl không tên tuổi lừa khách đến chỗ hẹn biến chuyện mua trinh thành chuyện đã rồi.
“Tất nhiên, mấy đứa ấy sẽ lấy giá của kiểu mua dâm nhưng cũng với giá cao khủng khiếp. Không trả đủ ư? Hãy xem những đứa bảo kê có ở đấy không đã nhé!”- D.nói.
Liên tục xảy ra các vụ án mua bán trinh
Cơ quan công an huyện Yên Thành (Nghệ An) cho biết, cơ quan này vừa triệt phá thành công một đường dây môi giới bán trinh ở tuổi vị thành niên và bắt tạm giam Nguyễn Thị Lý (SN 1978), Phan Văn Quý (SN 1973).
Theo Công an Nghệ An, Lý đã dụ dỗ đưa hai chị em sinh đôi T. và Th. cùng em H. ở huyện Yên Thành vào TP. Vinh (Nghệ An). Ngày 7/10, Lý và Quý đưa 3 em đi khám và xác nhận các em còn “rin”. Sau đó, Lý, Quý cùng Giáp đưa các em ra Hà Nội bán trinh cho ba đại gia trong khách sạn ở quận Tây Hồ với giá 12 triệu đồng/em. Quý và Giáp đưa cho mỗi em 5 triệu đồng.
Hai em bé ở Quảng Ninh mới được giải cứu khỏi đường dây mua trinh.

Trước đó, 2 bé gái mới 12 tuổi người dân tộc Thái (Quảng Ninh) đã được Cơ quan CSĐT Hạ Long giải thoát khỏi bọn buôn bán trinh tiết là Đàm Văn Hợi (25 tuổi) và Quàng Thị Ánh (20 tuổi), đều tạm trú tại khu 4B, phương Cao Xanh (TP Hạ Long).

Mối quan hệ đại gia chân dài từ trước tới nay vốn là mối quan hệ có nhiều chuyện để nói. Họ có thể sẵn sàng chơi xấu, hạ bệ nhau khi “cơm không lành, canh chẳng ngọt”.

Từ khi tiếp cận được đường dây bán dâm hoa hậu, hoa khôi, diễn viên, người mẫu, hotgirl, đại gia V nóng lòng đi chơi với các chân dài. Tuy nhiên, cuộc ngã giá với người môi giới về chuyện vui vẻ chân dài khiến ông đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Đại gia V cho hay: “Người môi giới cười khẩy rồi bảo tôi tiền nào của nấy.“Thượng đế” chi càng mạnh tay thì sẽ có chân dài có “số má” phục vụ. Còn “lom dom” ba cọc ba đồng thì chỉ có được “dùng” người mẫu, hotgirl thôi. Gọi là “lom dom” nhưng giá cũng phải trên 500 USD”.
Mạnh vì gạo bạo vì tiền
Đại gia V uống cạn ly cà phê đen, chậm rãi kể về cuộc ngã giá với người môi giới của đường dây chân dài cao cấp. Ông bảo: “Có lẽ, trong cuộc đời tôi, thử thách nào cũng kinh qua, nhưng “cái giá” để đi chơi chân dài cao cấp là tốn “mồ hôi”, công sức hơn cả”.
Theo V, sau khi tiếp xúc với đám môi giới chân dài, ông thực sự sửng sốt với giá cả để được chân dài phục vụ. Người môi giới đưa ra bảng giá, một lần đi chơi với hoa hậu có giá từ 10.000 – 20.000 USD, với hoa khôi, người mẫu giá từ 1.000-10.000 USD, với hotgirl có giá từ 500-1000 USD.
Trong quá trình trao đổi, người môi giới luôn giới thiệu các “tour” du lịch nước ngoài với người đẹp. Tuy nhiên để thực hiện được điều này, V phải chi không dưới 20.000 USD.
Theo đại gia V, mặc dù nhiều tiền nhưng các đại gia cũng mặc cả, ngã giá với đám môi giới như ai. “Má mì” phán cứ phán, “quý ông” trả tiền như thế nào là việc của họ. Điều này, có thể thấy rõ qua các lời khai của hoa hậu Mỹ Xuân với cơ quan điều tra về chuyện giá cả mua dâm với các chân dài là hoa hậu, hoa khôi, người mẫu, hotgirl. Có người chỉ 500 USD, có người trị giá 25.000 USD.
V cho biết thêm: “Tôi tiếp xúc với giới chân dài nhiều năm, chuyện giá cả khi đi chơi với họ luôn là vấn đề quan tâm hàng đầu. Đại gia muốn có người đẹp, chân dài muốn có nhiều tiền. Tuy nhiên, nhiều “quý ông” giàu xổi nhìn thấy bảng giá cao ngất lập tức bỏ chạy “mất dép”. Những người như vậy sẽ bị đăng “lệnh cấm” vĩnh viễn vào chốn chân dài”.
Theo lời chỉ dẫn của V, chúng tôi liên lạc với một đại gia tên Q, giám đốc sàn kinh doanh bất động sản tại Q.1 (TP.HCM). Mặc dù được V giới thiệu nhưng thuyết phục mãi người này vẫn không muốn gặp trực tiếp với PV. Q nể tình “đồng đội” nên tiếp chúng tôi qua điện thoại.
Nói chuyện với PV, đại gia Q bảo: “Đại gia mà không có chân dài thì coi như vứt. Trong cuộc nhậu, một người được xem là thành đạt là phải có hoa hậu, người mẫu để ôm, rót rượu mời khách. Chân dài cũng thể hiện “đẳng cấp”, cách ăn chơi của những quý ông thành đạt”.
Vị đại gia bất động sản cho biết, nhiều đại gia tại TP.HCM sẵn sàng chi tiền “khủng” trong khoản vui vẻ với các chân dài có “số má” trong làng nghệ thuật. Ông cho biết, nhiều người còn bỏ ra hơn 50.000 USD chỉ muốn đi chơi cùng chân dài là hoa hậu ở nước ngoài. “Một khi “rước” được chân dài ngoại quốc đi tiếp khách thì coi như chuyện đàm phán làm ăn xong một nửa”, Q nói.
Các đại gia, chân dài sẵn sàng hạ bệ nhau khi việc làm ăn tan vỡ. Ảnh minh họa.
Các đại gia, chân dài sẵn sàng hạ bệ nhau khi việc làm ăn tan vỡ. Ảnh minh họa.
Việc đại gia sẵn sàng tặng căn hộ trị giá nhiều tỷ đồng, nếu chân dài là người mẫu chịu làm bồ nhí cho mình là chuyện bình thường ở huyện. Chính việc chi bạo này đã khiến giá cả vui vẻ với các đường dây bán dâm chân dài cao cấp lên tới đỉnh. Điều này làm cho sân chơi vốn chỉ dành cho các đại gia lắm tiền nhiều của càng “đẳng cấp” hơn nữa.
Quay lại với người đang ngồi trước mặt chúng tôi, V cho hay, sau cả buổi bàn bạc, ngã giá, người môi giới mới đồng ý mức chi 20.000 USD cho chuyến đi chơi Mũi Né (Bình Thuận) với một chân dài mang danh là hoa hậu.
Tiết lộ với chúng tôi, V cười bảo: “Mức giá đó là chung rồi đấy. Bất kỳ đại gia nào muốn đi chơi với các chân dài trong đường dây này đều phải chi mức giá như vậy. Nếu muốn “hàng xịn” và dịch vụ cao cấp hơn thì phải chi tiền nhiều hơn nữa”.
Những bài chơi xấu của chân dài – đại gia
Chuyện các đại gia rủng rỉnh tiền bạc muốn đi chơi với các chân dài cao cấp là hoa hậu, người mẫu, diễn viên, hotgirl không xa lạ nữa. Sau mỗi chuyến đi chơi, các đại gia và chân dài sẽ có mối quan hệ thân thiết với nhau.
Bởi vì, người cần tiền để chăm sóc sắc đẹp, người cần “món hàng”, đồ trang sức thể hiện “đẳng cấp” với người ngoài. Lúc này, họ qua mặt môi giới, “má mì” để tự tìm đến với nhau và đổi chác. Lúc này, các đại gia sẽ chỉ phải chi một nửa tiền cho chân dài.
Thậm chí, nếu các hoa hậu, người mẫu có cảm tình, sẵn sàng “Free” thể xác cho “quý ông” chỉ đổi lấy mấy bộ quần áo, trang sức hàng hiệu.
Đại gia Q cho biết: Tôi tìm đến đường dây chân dài này ngoài việc ham chơi, thích khám phá, còn vì phục vụ cho việc kinh doanh bất động sản. Các đại gia ngành xây dựng thì nổi tiếng là hám sắc. Vàng bạc châu báu, rượu ngon họ không thiếu. Nhưng có một “món” mà “quý ông” xây dựng không thể chối từ, đó là chân dài.
Việc vui vẻ với gái đẹp nhiều sẽ thành nghiện, có một lần rồi sẽ có lần thứ hai, thứ ba và thứ “N”...Nếu đối tác đã đồng ý nhận “quà” thì các hợp đồng kinh tế sẽ nhanh chóng hoàn tất. Thông thường, sau những phi vụ như thế, tôi cũng tạm biệt các chân dài này để tìm đến các chân dài khác.
Q cười bảo, đây là quy luật của giới đại gia. Với họ, không có gì là lâu bền cả. “Tiền trao cháo múc”, khi hết tiền thì mọi việc mới dừng lại. Các đại gia khi đã “no nê” sẽ tạm biệt các chân dài như một món đồ chơi cao cấp.
Hầu hết các đại gia đều cho biết, nhiều sự thật kinh hoàng trong mối quan hệ đại gia – chân dài còn khiến người trong giới nổi da gà. Chúng tôi gặng hỏi sâu hơn về việc có bao giờ chân dài phản lại đại gia, V gật gù bảo, nếu đại gia nào “hở sườn” sẽ bị gái bắt thóp. Khi lâm vào hoàn cảnh này, đại gia chỉ còn đường trút hết hầu bao để “bịt miệng” các chân dài.
“Trong một lần làm ăn, bạn tôi dẫn theo một người mẫu đi cùng. Lúc quá chén, anh thổ lộ hết những mánh làm ăn cho cô gái trẻ. Sau đó, khi vừa hết “hợp đồng” vui vẻ, cô người mẫu kia quay ngoắt lại dọa dẫm bạn tôi, bắt phải xì tiền để ngậm miệng. Nếu không cô sẽ nói với những đối tác mà cậu bạn tôi đã từng làm ăn. Sau khi 5 – 7 “ăn đủ”, cô người mẫu kia mới “rủ lòng thương” buông tha cho người đã chi tiền để vui vẻ với mình”.
Nhắc về vụ đường dây của hoa hậu Mỹ Xuân bị công an triệt phá, đại gia V cho hay: “Thực ra đường dây bán dâm của hoa hậu Mỹ Xuân tồn tại gần 2 năm nay. Việc đường dây này bị công an triệt phá là chuyện đã được báo trước bởi các chân dài của họ sau khi “đi” nhiều, có mối quan hệ với quá nhiều đại gia. Khi vô tình làm phật ý ai, mối quan hệ sứt mẻ thì nguy cơ bị chơi bẩn xảy ra là điều dĩ nhiên”.
Theo ông chủ sàn giao dịch bất động sản Q, việc đường dây bán dâm của hoa hậu Mỹ Xuân bị triệt phá mới đây chỉ là phần nổi trong thế giới chân dài bán dâm trên cả nước. Chắc chắn, sau vụ việc vừa qua, các đường dây này sẽ hoạt động kín kẽ hơn, thậm chí đóng cửa một thời gian để nghe ngóng tình hình.
Tuy nhiên, trong thế giới chân dài - đại gia luôn có nhiều sự phức tạp. Một khi cơm không lành, canh chẳng ngọt thì những trò bẩn sẽ xuất hiện. Khi đó, chúng ta sẽ chứng kiến nhiều chân dài, hoa hậu, hoa khôi, người mẫu…khác bị bắt vì hành vi bán dâm và môi giới mại dâm.
Muốn nhiều tiền phải có “số báo danh”
Đại gia V cho biết, khái niệm chân dài cao cấp là nói đến những cô giá trẻ phải đẹp, hoa hậu, hoa khôi, diễn viên, người mẫu. Bọ họ có càng nhiều “số báo danh” thì giá tiền càng cao. Nghĩa là, các cô phải từng tham gia cuộc thi người đẹp, đạt được một hay nhiều danh hiệu gì đó trong làng nghệ thuật.
Chính vì thế, nhiều đường dây bán dâm nghĩ ra diệu kế chạy “giải thưởng” cho chân dài để thổi giá. Lúc chưa có giải thưởng, một cô gái chân dài miên man chỉ có giá 1000 USD, tuy nhiên, khi đã có “số báo danh” cài trước ngực, cô ta sẽ được nâng giá lên 10 lần.

“Lúc cưới nhau, anh đã bế em trên đôi tay của anh”, cô ấy tiếp tục, “do vậy, em có một yêu cầu là anh phải bế em từ giường ngủ đến cửa nhà mình vào mỗi sáng từ giờ đến ngày chúng ta ly hôn"...

Vào ngày cưới của tôi, tôi đã ôm vợ trên đôi tay của mình. Xe đưa dâu dừng tại trước tổ uyên ương của chúng tôi. Đám bạn thân của tôi nhất quyết bắt tôi phải đưa nàng ra khỏi xe trên đôi tay của mình. Do vậy, tôi đã bế nàng vào nhà. Lúc đó, nàng là một cô dâu tròn trĩnh và e thẹn, còn tôi là một chú rể rất sung sức và tràn trề hạnh phúc. 
 
Nhưng đó là cảnh của mười năm trước. Những chuỗi ngày sau đó cũng giản dị như một cốc nước tinh khiết: chúng tôi có con, tôi bước vào thương trường và cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Khi của cải trong gia đình chúng tôi mỗi lúc một nhiều hơn cũng là lúc tình cảm giữa hai chúng tôi suy giảm dần. 
 
Vợ tôi là một công chức nhà nước. Mỗi sáng chúng tôi cùng ra khỏi nhà với nhau và hầu như về nhà cùng một lúc. Con chúng tôi thì học tại một trường nội trú. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi nhìn bề ngoài hạnh phúc đến nỗi nhiều người phải ganh tị. Nhưng thật ra cuộc sống yên ấm đó gần như bị xáo trộn bởi những đổi thay không ngờ... 
 
Dew đã bước vào cuộc đời tôi. 
 
Đó là một ngày đầy nắng. Tôi đứng trước một ban công rộng lớn. Dew ôm vòng sau lưng tôi. Con tim tôi, một lần nữa, lại đắm chìm trong dòng suối yêu đương cùng nàng. Đây là căn hộ tôi mua cho cô ấy. 
 
Dew nói: “Anh là mẫu đàn ông có sức cuốn hút với đàn bà nhiều nhất”. Câu nói của Dew đột nhiên nhắc tôi nhớ đến vợ mình. Hồi chúng tôi mới cưới, nàng nói: "Mẫu đàn ông như anh, khi thành đạt sẽ rất quyến rũ với phụ nữ". Nghĩ đến lời nói đó của vợ mình, tôi thoáng do dự. Tôi hiểu mình đang phản bội lại nàng. Nhưng tôi đã không thể cưỡng lại chính mình. 
 
Kéo tay Dew sang một bên, tôi nói: “Em đi mua mấy món đồ nội thất nhé? Anh có vài việc phải làm ở công ty”. Hiển nhiên là nàng thất vọng rồi bởi vì tôi đã hứa sẽ cùng đi với nàng. Ngay lúc ấy, ý nghĩ phải ly hôn xuất hiện trong tâm trí tôi mặc dù trước đây ly hôn là một điều tưởng chừng không thể. 
 
Nhưng tôi nhận ra khó mà mở lời với vợ về chuyện này. Cho dù tôi có đề cập nó một cách nhẹ nhàng đến đâu chăng nữa, cô ấy chắc chắn sẽ bị tổn thương sâu sắc. 

Hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh 1

Công bằng mà nói, cô ấy là một người vợ tốt. Tối nào, cô ấy cũng bận rộn chuẩn bị bữa ăn tối, trong khi tôi ngồi phía trước màn ảnh TV. Bữa ăn tối thường xong sớm. Sau đó, chúng tôi cùng xem TV. Không thì, tôi lại thơ thẩn bên máy tính, mường tượng thân thể của Dew. Đó là cách tôi thư giãn. 
 
Một ngày nọ, tôi nửa đùa nửa thật nói với vợ tôi, “Giả dụ chúng ta phải ly hôn, em sẽ làm gì?”. Cô ấy nhìn chằm chặp tôi phải đến vài giây mà không nói lời nào. Hiển nhiên cô ấy tin rằng ly hôn là một cái gì rất xa vời với cô ấy. Tôi không hình dung được vợ tôi sẽ phản ứng thế nào một khi biết rằng tôi đang nói nghiêm túc về chuyện đó. 
 
Lúc vợ tôi bước vào phòng làm việc của tôi ở công ty thì Dew cũng vừa bước ra. Hầu như tất cả nhân viên ở văn phòng tôi đều nhìn vợ tôi với ánh mắt ra chiều thông cảm và cố giấu giếm chút gì đó khi nói chuyện với nàng. Vợ tôi dường như có nghe phong phanh vài lời bóng gió. Cô ấy chỉ mỉm cười dịu dàng với đám nhân viên, nhưng tôi đọc được nỗi đau trong đôi mắt ấy. 
 
Một lần nữa, Dew lại nói với tôi: "Ninh, anh ly dị cô ấy đi? Rồi chúng mình sẽ cùng chung sống với nhau”. Tôi gật đầu. Tôi biết mình không thể chần chừ thêm được nữa. 
 
Khi vợ tôi dọn ra bàn chiếc dĩa cuối cùng, tôi nắm lấy tay cô áy. “Anh có điều này muốn nói với em”, tôi nói. Cô ấy ngồi xuống, lặng lẽ ăn. 
 
Tôi lại nhìn thấy nỗi đau trong đôi mắt nàng. Đột nhiên, tôi không biết phải mở miệng như thế nào. Nhưng tôi phải nói cho cô ấy biết những gì tôi đang suy nghĩ thôi. “Anh muốn ly hôn”. Cuối cùng thì tôi cũng đặt vấn đề hết sức nặng nề này một cách thật nhẹ nhàng. 
 
Cô ấy tỏ ra không khó chịu lắm với lời tôi nói mà chỉ hỏi nhỏ “Tại sao?”. “Anh nói thật đấy”, tôi tránh trả lời câu hỏi của cô ấy. Cái gọi là câu trả lời của tôi đã khiến cô ta giận dữ. Cô ấy ném đôi đũa đi và hét vào mặt tôi “Anh không phải là đàn ông!”. 
 
Đêm đó, chúng tôi không nói chuyện với nhau. Cô ấy khóc lóc. Tôi hiểu cô ấy muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Nhưng tôi khó đưa ra được câu trả lời thỏa đáng bởi vì trái tim tôi đã nghiêng về Dew. 
 
Trong tâm trạng tội lỗi tột cùng, tôi thảo đơn ly hôn ghi rõ cô ấy sẽ sở hữu căn nhà, chiếc xe hơi và 30% cổ phần trong công ty tôi. Nhìn lướt qua tờ đơn, cô ấy xé nó ra từng mảnh. Tôi cảm thấy tim mình đau nhói. Người phụ nữ chung sống với tôi suốt mười năm nay bỗng trở nên xa lạ chỉ trong một ngày. Nhưng, tôi không thể rút lại những lời đã nói. 
 
Cuối cùng, điều tôi mong đợi đã đến. Cô ấy òa khóc trước mặt tôi. Tiếng khóc của cô ấy thực sự là liều thuốc an thần cho tôi. Ý định ly hôn dằn vặt tôi suốt nhiều tuần qua giờ đây dường như càng trở nên rõ rệt và mạnh mẽ. 
 
Trời khuya, tôi về nhà sau tiệc chiêu đãi khách hàng. Tôi nhìn thấy vợ tôi đang cắm cúi viết tại bàn làm việc. Tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nửa đêm, tỉnh giấc, tôi thấy cô ấy vẫn ngồi viết. Tôi trở mình và ngủ tiếp. 
 
Vợ tôi đưa ra điều kiện ly hôn: Cô ấy không cần bất cứ thứ gì của tôi, nhưng tôi phải cho cô ấy thời gian một tháng trước khi chính thức ly hôn; và trong thời gian một tháng đó, chúng tôi phải sống với nhau một cuộc sống bình thường. Lý do chỉ đơn giản vì: tháng sau con trai của chúng tôi sẽ kết thúc kỳ nghỉ hè và cô ấy không muốn nó phải chứng kiến cuộc hôn nhân của chúng tôi đổ vỡ. 
 
Hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh 2
 
Cô ấy đưa cho tôi thư thỏa thuận cô ấy soạn sẵn và hỏi: “Anh còn nhớ em đã vào phòng cô dâu trong ngày cưới như thế nào không?”. Câu hỏi này chợt làm sống tại trong tôi tất cả những kỷ niệm tuyệt vời ngày ấy. Tôi gật đầu và nói: “Anh còn nhớ”. 
 
“Lúc đó, anh đã bế em trên đôi tay của anh”, cô ấy tiếp tục, “do vậy, em có một yêu cầu là anh phải bế em ra vào ngày chúng ta ly hôn. Từ giờ đến hết tháng này, anh phải bế em từ giường ngủ đến cửa nhà mình vào mỗi sáng”. Tôi mỉm cười đồng ý. Tôi biết cô ấy đang nhớ lại những chuỗi ngày ngọt ngào hạnh phúc và muốn cuộc hôn nhân của mình kết thúc lãng mạn. 
 
Tôi kể cho Dew nghe về điều kiện ly hôn của vợ mình. Cô ấy cười to và cho rằng đó là một yêu cầu ngu xuẩn. “Cho dù cô ta có đưa ra mánh khóe gì chăng nữa, thì vẫn phải đối mặt với kết cục ly hôn mà thôi”, cô ấy nói một cách khinh bỉ. Lời nói đó của Dew ít nhiều khiến tôi cảm thấy khó chịu. 
 
Vợ tôi và tôi đã không đụng chạm gì về thể xác kể từ khi tôi có ý định ly hôn. Chúng tôi đối xử với nhau như hai người xa lạ. Vì vậy ngày đầu tiên tôi bế cô ấy, cả hai chúng tôi tỏ ra khá lóng ngóng, vụng về. Đứa con trai vỗ tay theo sau chúng tôi: “Cha đang ôm mẹ trên tay”. Lời nói của con trẻ làm tim tôi đau nhói. Từ phòng ngủ đến phòng khách, sau đó mới đến cửa ra vào, tôi đã đi bộ trên mười mét với cô ấy trên tay. Cô ấy nhắm mắt và nói nhẹ nhàng, "Chúng ta sẽ bắt đầu từ hôm nay đừng nói gì cho con hay”. Tôi gật đầu và cảm thấy chút gì đổ vỡ. Tôi đặt cô ấy xuống ở cửa ra vào. Cô ấy đứng đó chờ xe buýt, còn tôi lái xe đến công ty. 
 
Vào ngày thứ hai, chúng tôi “diễn” dễ dàng hơn. Cô ấy dựa vào ngực tôi. Chúng tôi quá gần nhau đến nỗi tôi có thể ngửi được mùi hương từ áo khoác của nàng. Tôi nhận ra rằng đã lâu lắm rồi tôi không nhìn kỹ người phụ nữ thân yêu của mình. Tôi nhận ra vợ tôi không còn trẻ nữa. Đã xuất hiện một vài nếp nhăn trên gương mặt của nàng. 
 
Ngày thứ ba, cô ấy thì thầm vào tai tôi: "Vườn ngoài kia đang bị xói mòn đấy. Anh cẩn thận khi đi qua đó nghe". Ngày thứ tư khi tôi nâng cô ấy lên, tôi có cảm giác chúng tôi vẫn còn là một đôi uyên ương khăng khít và tôi đang ôm người yêu trong vòng tay âu yếm của mình. Những tơ tưởng về Dew trở nên mờ nhạt dần. 
 
Đến ngày thứ năm và thứ sáu, cô ấy tiếp tục dặn dò tôi vài thứ, nào là cô ấy để chiếc áo sơ mi vừa ủi ở đâu, nào là tôi phải cẩn thận hơn trong lúc nấu nướng. Tôi đã gật đầu. Cảm giác thân thiết, gần gũi lại trở nên mạnh mẽ nhiều hơn. 
 
Nhưng tôi không nói với Dew về điều này. Tôi cảm thấy bế cô ấy dễ dàng hơn. Có lẽ mỗi ngày đều luyện tập như vậy đã làm tôi mạnh mẽ hơn. Tôi nói với cô ấy: “Có vẻ bế em không còn khó nữa”. 
 
Vợ tôi đang chọn váy đi làm. Tôi thì đứng đợi để bế cô ấy. Cô ấy loay hoay một lúc nhưng vẫn không tìm ra chiếc váy nào vừa vặn cả. Rồi, cô ấy thở dài, “Mấy cái váy của em đều bị rộng ra cả rồi”. Tôi mỉm cười. Nhưng đột nhiên tôi hiểu rằng thì ra cô ấy đã ốm đi nên tôi mới bế cô ấy dễ dàng, chứ không phải vì tôi mạnh khỏe hơn trước. Tôi biết vợ mình đã chôn giấu tất cả niềm cay đắng trong tim. Tôi lại cảm thấy đau đớn. Theo phản xạ tự nhiên, tôi đưa tay chạm vào đầu cô ấy. 
 
Đúng lúc đó, thằng con chúng tôi chạy đến "Cha à, đến giờ bế mẹ ra rồi" - nó nói. Đối với nó, hình như nhìn thấy cha bế mẹ ra đã là một phần tất yếu trong cuộc sống của nó rồi. Vợ tôi ra hiệu cho nó lại gần và ôm nó thật chặt. Tôi quay mặt đi vì sợ rằng mình sẽ thay đổi quyết định vào phút chót. 
 
Tôi ôm cô ấy trong vòng tay, bước từ phòng ngủ qua phòng khách, qua hành lang. Tay cô ấy vòng qua cổ tôi một cách nhẹ nhàng và tự nhiên. Tôi ôm cô ấy thật chặt, tưởng tượng như chúng tôi đang trở về ngày tân hôn. Nhưng tôi thật sự buồn vì vợ tôi đã gầy hơn xưa rất nhiều. 
 
Vào ngày cuối cùng, tôi thấy khó có thể cất bước khi ôm cô ấy trong vòng tay. Con trai chúng tôi đã lên trường. Vợ tôi bảo: “Thực ra, em mong anh sẽ ôm em trong tay đến khi nào chúng ta già". Tôi ôm cô ấy thật chặt và nói: "Cả em và anh đã không nhận ra rằng cuộc sống của chúng mình từ lâu đã thiếu vắng quá nhiều những thân mật, gần gũi". 
 
Tôi phóng ra khỏi xe thật nhanh mà không cần khóa cả cửa xe. Tôi sợ bất cứ sự chậm trễ nào của mình sẽ khiến tôi đổi ý. Tôi bước lên tàu. Dew ra mở cửa. Tôi nói với cô ấy: “Xin lỗi, Dew, anh không thể ly hôn. Anh nói thật đấy”. 
 
Cô ấy kinh ngạc nhìn tôi. Sau đó, Dew sờ trán tôi. “Anh không bị sốt chứ”, cô ấy hỏi. Tôi gỡ tay cô ấy ra. “Dew, anh xin lỗi”, tôi nói. “Anh chỉ có thể xin lỗi em. Anh sẽ không ly dị. Cuộc sống hôn nhân của anh có lẽ tẻ nhạt vì cô ấy và anh không nhận ra giá trị của những điều bé nhỏ trong cuộc sống lứa đôi, chứ không phải bởi vì anh và cô ấy không còn yêu nhau nữa. Bây giờ, anh hiểu rằng bởi anh đưa cô ấy về nhà, bởi cô ấy đã sinh cho anh một đứa con, nên anh phải giữ cô ấy đến suốt đời. Vì vậy anh phải nói xin lỗi với em”. 
 
Dew như choàng tỉnh. Cô ta cho tôi một cái tát như trời giáng rồi đóng sầm cửa lại và khóc nức nở. Tôi xuống cầu thang và lái xe đến thẳng công ty. Khi đi ngang tiệm hoa bên đường, tôi đặt một lẵng hoa mà vợ tôi yêu thích. Cô bán hàng hỏi tôi muốn viết lời chúc gì vào tấm thiệp. Tôi mỉm cười và viết “Anh sẽ bế em ra, vào mỗi sáng cho đến khi chúng ta già”.

Có sự rời bỏ nào là trọn vẹn cho người ở lại? Và có sự ra đi nào là nhẹ lòng cho người ở xa? Anh đã dạy em cách yêu thương lấy một trái tim, thế sao không chỉ cho em cách để quên đi một người?

Nếu nhớ anh, em phải làm sao?
 
Em sẽ khóc để nỗi nhớ vơi dần theo từng hàng nước mắt rơi, hay sẽ lại viết tên anh cồn cào vào tim trong từng đêm không ngủ…
 
Em sẽ lại đặt chân mình trên từng viên gạch đường mình đã từng qua, hay sẽ lại hát thầm những bài tình ca ngày xưa chúng mình cùng thuộc…
 
Em sẽ lại nhìn mưa và khẽ ước ao, hay gắng quay ngược kim đồng hồ để nhặt nhạnh từng mảnh hoài niệm của những ngày đã trôi về phía cũ…
 
Nói nhớ anh sẽ bao nhiêu là đủ? Bao nhiêu là đủ cho một quãng đường thương nhớ mình bước cạnh nhau? 
 
Giờ, anh đã là quá khứ của em. Và em, là một phần của kí ức ngày xưa anh có muốn quên đi hay không, em chẳng rõ. Tình yêu tìm đến chúng ta ở đó, đã rất gần và rất ngọt. Những nỗi đau ở đây, bây giờ, ngay phía ngực trái của em, cũng rất đắng, và rất cay…
 
Những đến và đi, những nhớ và quên, những đánh mất và tìm lại… Những bỏ mặc và quan tâm, những xa xôi và thân thiết, những nồng nhiệt và những vô tâm… Tất cả như vẫn ở ngay đây, vẫn như thơm mùi tình yêu vừa chớm…
 
Nếu nhớ anh, em phải làm sao? 1
 
Nếu nhớ anh, em phải làm sao?
 
Nỗi nhớ, có lẽ là một bản năng, nhưng để quên đi, người ta cần phải học. Chẳng dễ dàng gì để xóa đi một phần đời có buồn, có vui với người ta đã xem như là tất cả những gì mình có. Chẳng dễ dàng gì để chối bỏ chính mình với tình yêu ngày hôm qua đã như là một lẽ sống. Chẳng dễ dàng gì để lãng quên…
 
Sẽ  thế nào, khi nỗi nhớ anh đã ngấm vào mỗi giây em thở. Em phải làm sao?
 
Sẽ thế nào, khi những thói quen yêu thương ngày qua đã trở thành cuộc sống. Em phải làm sao?
 
Sẽ thế nào, khi những người đến sau đều chỉ là một cái bóng thay thế. Em phải làm sao?
 
Sẽ thế nào, khi cố quên, lòng lại càng nhớ. Em phải làm sao?
 
Ai sẽ dạy em cách đánh vần hai chữ “lãng quên”, khi anh là người đã dạy em chữ 
“thương” và chữ “nhớ”? Ai sẽ dạy cho trái tim em hai chữ bình yên, khi tổn thương đã theo bước chân anh đến, từ những ngày đầu tiên?
 
Sẽ quá khó để quên, và sẽ quá đớn đau để gạt bỏ nước mắt khi chọn vứt bỏ một tình yêu đã có.
 
Em nhớ anh thật đấy! Giờ em phải làm sao?
 

Có người nói với tôi rằng: “Chẳng có thứ gì là mãi mãi và vĩnh cửu, tất cả rút cục vẫn chỉ là những khoảnh khắc, chợt đến rồi chợt đi.”

Mọi người cũng thường khuyên tôi rằng: cuộc đời ấy mà, cuộc đời khắc nghiệt ngoài kia, tốt nhất là đừng nên tin quá vào một ai đó, càng không nên tin rằng cổ tích sẽ thành hiện thực.
 
Ấy vậy mà có những điều là mãi mãi...
 
Như là chuyện một đôi vợ chồng già vẫn hằng ngày cùng nhau chạy bộ, cùng nhau bơm vá xe đạp để kiếm sống. Họ vẫn hạnh phúc. Tình yêu đôi khi lớn lao, bao dung và kéo dài hơn những gì người ta đồn thổi.
 
Như là chuyện một cô bé sau mười mấy năm mất tích bỗng tìm lại được bố mẹ qua sự trợ giúp của 1 người đồng bào nơi xứ lạ. Một cuộc hội ngộ và những người trong cuộc không hiểu họ có đang mơ hay không. Phép diệu kỳ không chỉ nằm trong tay những bà Tiên ông Bụt...
 
Như là chuyện những người đồng đội vẫn miệt mài tìm mộ người anh em của mình, bất chấp năm tháng thời gian, bất chấp những khó khăn vất vả ngược xuôi. Tình cảm đồng chí, tôi muốn đặt câu hỏi rằng đây có được coi là mãi mãi?
 
Mãi mãi là bao lâu? 1
Ai đó đã nói rằng : "Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi". Nhưng người nói câu này chưa biết một điều giản dị nhỏ bé như thế này: "Những điều kỳ diệu, những cuộc lội ngược dòng ngoạn mục đều xuất phát từ NIỀM TIN dai dẳng, một niềm tin ngấm sâu trong máu thịt."
 
Vì ngấm sâu nên khó mà "giải độc", vì ngấm sâu nên chỉ khi lìa đời thì mọi chuyện mới chấm dứt, mà cũng có thể, lại đang bắt đầu ở một thế giới khác. Vậy đấy, những điều khó tin nhưng có thật đc tạo thành như thế, tự nhiên và bất ngờ thú vị....
 
Phải tin thì mới có được, giống như người nhạc sỹ già Ginger đã đặt niềm tin vào cô gái bé nhỏ, rồi dành tặng cô bé ngày nào, nay đã là thiếu nữ 18 tuổi, một bản nhạc về sự bất diệt của sự sống, của tuổi trẻ. Chắc hẳn, khi Pauxtopki viết câu chuyện này, ông cũng đặt trong đó niềm tin vào những bạn đọc chân chính. Niềm tin là mãi mãi!
 
Ừ, vì ta còn trẻ, nên cần tin vào những điều mãi mãi…

Là những ngày tháng 7 rất trong và ngọt, có hai người cùng nhau đi dạo trên con đường Hoàng Diệu xanh mát bóng cây. Anh, một chàng trai cao ráo, có nụ cười rất tươi, luôn coi em là một cô em gái nhỏ nhưng đanh đá tinh nghịch...

 Lá thư thứ nhất: Anh có yêu Hà Nội không?
 
Anh,
 
Là những ngày tháng 7 rất trong và rất ngọt, có hai con người cùng nhau đi dạo trên con đường Hoàng Diệu xanh mát bóng cây. Anh, một chàng trai cao ráo, có nụ cười rất tươi, hay thích trêu em, hay thích "đá xoáy" em, luôn coi em là một cô em gái nhỏ bé nhưng đanh đá tinh nghịch. Em, một cô bé Hà Nội thông minh, nghịch ngợm, một cô bé có nhiều đam mê khát vọng, một cô bé rất lý trí. Anh và em gặp nhau trong một dịp thật đặc biệt, em ghét anh vì anh hay chơi đểu em, vì anh cố tình gọi to tên em trước mọi người, em quay lại và bị hớ, ngượng và tức không thể nói câu nào.
 
- Anh rất ghét Hà Nội. Hà Nội bụi bặm ồn ào, hay tắc đường. Hà Nội không thanh bình như thành phố của anh.
 
- Hừ, còn lâu. Hà Nội của em đẹp lắm, như đường Hoàng Diệu này này, có nhiều món ăn ngon, có nhiều con người đáng yêu tốt bụng như em này.
 
- Cái gì cơ? Cô đanh đá bỏ xừ ý. Đanh đá và chua ngoa như sữa chua đánh đá..... Hehe
 
- Này, nói thế thì lần sau nghỉ ăn nha. 
 
- Nghỉ thì nghỉ, sợ gì, ờ ờ. Anh không tham ăn như cô. Anh là con người biết cân bằng mà.
 
Mọi chuyện bắt đầu với rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ như thế. Đáng nhớ và nhỏ xinh. Có đôi lúc, em đã thầm mong tình cảm của anh và em sẽ kéo dài mãi mãi như thế, mãi mãi tràn ngập những tiếng cười, những lần đi chơi vui vẻ. Em đã luôn thích một tình cảm vô tư và vẹn nguyên như vậy.Em đã hy vọng nhiều. Trong phút thoáng qua nào đó, em đã tự nhủ, một lần thôi, để trái tim quyết định, chứ không phải lý trí của em. 
 
Đã biết bao lần, em nhắn tin cho anh hỏi rằng: " Anh có yêu Hà Nội không?". Anh luôn trả lời thành thật nhưng rất đáng ghét là : " Không, anh ghét lắm. Anh nghĩ không nơi nào thay thế được thành phố của anh". Hôm nay, em lại nhắn tin hỏi anh: " Anh có yêu Hà Nội không?". Em hỏi mà đã nằm lòng đến nhàm chán, câu trả lời quen thuộc của anh. Anh nhắn tin lại: " Ồ, tất nhiên là ghét rồi, thế mà cũng hỏi. Nhưng anh yêu Hà Nội của em đó. Hehe". Em chẳng hiểu sao, em đã không xóa tin nhắn như thường lệ, mà đã giữ lại nó, thật nâng niu trân trọng.
 
Tình yêu cần lắm những ngọt ngào và những điều thành thật chân thành…
 
Nhưng anh à, có một người cũng yêu Hà Nội.
 
- Này cậu, tớ yêu Hà Nội lắm
 
- Thật á? Vì sao vì sao?
 
- Vì tớ yêu một cô bé Hà Nội
 
- Tớ yêu cậu
 
Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 1) 1
Em đã bước vào mối tình đầu dễ dàng như thế. Có đôi lúc, em tự hỏi, sao em đã tự phá vỡ những quy tắc của chính mình, là sẽ quyết tâm không yêu ai khi ở cấp 3. Có đôi lúc, em ngạc nhiên về bản thân, về những quyết định quá nhanh chóng. 1 tháng, liệu nó có đủ cho một tình cảm, nó có đủ cho một thứ gọi là tình yêu. Em mới chập chững những bước đầu của tình cảmthú vị nhưng phiêu lưu này, nên em chẳng muốn nghĩ nhiều đâu, em sợ cảm giác đánh rơi hạnh phúc. Và em nhắm mắt, chấp nhận một thử thách cho chính mình. Và em nhận ra, em đang trao đi quá nhiều thứ... Em đang thay đổi.
 
Còn anh, anh không thay đổi. Anh vẫn nói những câu khiến người khác không thích, anh vẫn trêu và chọc tức em, anh vẫn mắng xối xả mỗi khi em sai. Em không thích như vậy, em ghét, rất ghét. Mỗi lúc đó, lại có một người thật ngọt ngào đến bên em, nói những lời an ủi, động viên khiến em cảm động, căn dặn em thật cẩn thận chu đáo. Em đã chọn cậu ấy, và em tin là mình chọn đúng.
 
Anh, anh có yêu Hà Nội như cậu ấy không?
 
Tình yêu, cần sự dũng cảm chăng?
 
Hàng ngày, anh vẫn gửi cho em những bản nhạc thật hay, thật hợp tâm trạng của em. Em cũng không thể hiểu sao anh lại hiểu em đến như thế. 
 
- Haizzz, cô này kém thông minh thế. Anh là anh cô mà, phải hiểu em gái chứ. Ai như cô, chả biết cái gì cả.
 
- Này anh, em cũng giỏi lắm đấy nhé, coi thường nhau quá huhu. 
 
-Khóc lóc anh cũng không thương đâu, nghe nhạc đê hehe
 
Và em lại mỉm cười. Anh luôn khiến em mỉm cười. Bỗng dưng, em cảm thấy thật bình yên.
 
Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 1) 2
 
Cậu ấy chuyển hẳn ra Hà Nội chuẩn bị đi du học. Em vừa vui vừa buồn. Em sắp phải rời xa một người thật quan trọng và đặc biệt, em cảm thấy mình thật kém cỏi vì không thể đi du học cùng cậu ấy. Nhưng em rất vui, vì em có thể ở bên cạnh cậu ấy nhiều hơn. Đã có những cái nắm tay, những chiếc ôm, những nụ hôn nồng nàn. Em cảm giác như em đang ngày càng đắm chìm sâu vào thứ tình cảm này, đến mức mộng mị. Có đôi khi, trong vòng tay của cậu ấy, em cảm thấy sợ hãi.
 
Em vẫn hay kể chuyện của mình cho một người bạn. Bạn em đã hỏi em rằng: " Cậu có nhớ bạn ấy không? Và cậu nhớ bạn ấy hay cậu nhớ những nụ hôn, những cái ôm? Hãy trả lời thật thành thật câu hỏi này". Em đã lúng túng và lặng im.
 
Hình như bạn em đã nói đúng. Hình như là thế, tình yêu thực sự, nó là sự sẻ chia, là sự đồng cam cộng khổ, là cách chấp nhận khuyết điểm của nhau. Rồi những giây phút nồng say cũng qua đi, có còn chút gì để nhớ? Chút nhớ ấy, sẽ chỉ là tình cảm mà thôi. Người yêu em, phải là người nâng niu trân trọng em, chứ không phải khiến em bị tổn thương hết lần này đến lần khác, vì những lời nói vô tình ích kỷ. Em sợ hãi và chạy trốn, em đang chạy trốn sự thật là em đã chọn sai.
 
Bạn em bảo rằng: " có đôi khi, mình cứ nghĩ là mình chín chắn lắm, mình hiểu rõ đó là tình yêu, nhưng rồi mình nhận ra đó chỉ là cảm xúc thoáng qua, là một ảo tưởng mà thôi".
 
Anh, cậu ấy không yêu Hà Nội như em tưởng và như cậu ấy hay nói
 
Cậu ấy yêu Mỹ, cậu ấy yêu một đất nước giàu có nhưng xa lạ. Hàng ngày mail cho cậu ấy, em cảm nhận được niềm vui được đến một chân trời mới, em xót xa trước những lời chê bai, em đau nhói vì nhận ra những sự thay đổi. Hình như cậu ấy đang bị ảnh hưởng bởi một thứ gì đó. Cậu ấy vẫn nói những câu nồng nàn ngọt ngào, vẫn quan tâm đến em từng li từng tí, vẫn thật chu đáo. Nhưng bỗng dưng, em cảm thấy mất niềm tin. Em không còn tin tưởng hoàn toàn vào những gì cậu ấy nói. Liệu rằng, cậu ấy yêu em, hay là một con ngựa hiểu chiến muốn chinh phục và sở hữu? Và đó là một con ngựa không cho phép mình thất bại. Em vội tắt mail và cố giấu nước mắt. Em mở điện thoại và xem lại tin nhắn của anh. Và em muốn được anh mắng
 
-Với anh, không có ai là chiếm tất cả cuộc sống cả
 
- Kể cả người yêu á?
 
- Đúng vậy. Chiếm một phần quan trọng đặc biệt nhưng không phải tất cả
 
- Èo ơi, chẹp chẹp
 
- Anh còn cần dành chỗ cho bạn bè, gia đình, thầy cô, cho những người mà anh yêu thương
 
 
- Có em đúng không hihi?
 
- Không, cô thì nghỉ khỏe.
 
- Anh đùa đấy. Cô cũng chiếm 1 phần, không thì ai dẫn anh đi ăn ngon. Hé hé.
 
-  tuyệt tuyệt, anh trai là số 1 :X
 
- Đồ nịnh nọt
 
Bạn em bảo với em rằng, tình yêu không cần sự giả tạo. Tình yêu cần được sưởi ấm, và luôn rạng rỡ đón ánh mặt trời, giống như hoa hướng dương vậy. Em thì yêu hoa hướng dương vì nó luôn tràn đầy sức sống, dẻo dai và bền bỉ. Và em chợt nhận ra, tình cảm của em cho anh không phải là của một cô em gái nữa.
 
Em nhớ bạn em bảo với em rằng: " Tớ là một người có tư tưởng rất thoáng, cậu nên biết điều đó. Tớ tha thứ được cho nhiều thứ và nhiều điều. Tớ không có ác cảm với những người thứ ba. Đừng ngạc nhiên như thế. Tình cảm là chuyện tự nhiên, đúng không? Và chúng ta thì chẳng bao giờ chắc người mà chúng ta đang yêu sẽ là người cuối cùng, là tình yêu cuối cùng. Và nếu hai người yêu nhau thực sự, sẽ chẳng có người nào chia rẽ được đâu, nếu có chỉ là thoáng qua. Rồi những gì là bền chặt thì cứ mãi bền chặt thôi. Còn nếu chia rẽ được, thì chắc cậu hiểu, nghĩa là đã hết yêu."
 
Em hoang mang không biết nên làm gì.
 
Em nói lời chia tay.
 
Cậu ấy không đồng ý và cố gắng giữ em lại.
 
Em mềm lòng và rút lại những gì mình nói.
 
Rồi em lại day dứt. Em chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi và đau như thế. Em căm ghét chính bản thân.
 
 
Hôm nay anh lại gửi bài hát cho em nghe. Là " tuyết rơi mùa hè". Lại một bài hát hợp tâm trạng. Em hỏi anh thích câu nào nhất. Và anh bảo em rằng, anh thích nhất hai câu này:
 
" Nếu anh gặp em từ đầu, có lẽ đã không ai qua bể dâu"
 
" Nếu những màu sắc nhạt dần, anh sẽ vẽ em với màu nỗi nhớ"
 
Em bật khóc. Vậy nhé, tất cả cứ để là kỷ niệm.....
 
Em viết cho anh những bức thư- những bức thư không người nhận trên facebook. Em đã hy vọng anh sẽ tick like, em chờ đợi những dòng tin nhắn của anh. Chỉ cần anh nói, em có thể dứt khoát được. Nhưng anh đã im lặng không nói gì. Em hiểu, anh không muốn em khó xử. Anh cũng lại sắp rời xa em rồi, lại đến một vùng đất mới, liệu anh có đổi thay? Anh thì chẳng bao giò hứa hẹn với em những điều vĩnh cửu, nhưng càng như vậy, anh lại khiến em tin vào anh nhiều hơn, tin vào những điều mãi mãi. Vì em biết là anh không thất hứa.
 
Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 1) 3
 
Em khép lại những dòng cuối cùng ở đây. Em khép lại những điều về anh ở nơi này- sâu tận trong trái tim. Và giờ em thấy bình yên. Em không giữ ai ở bên mình nữa, em sẽ cố gắng để cậu ấy hiểu điều đó, và em cũng mong anh hiểu điều đó. Hôm nay, em không cần anh gửi nhạc, mà em tự nghe một bài hát bạn em gửi:
 
" Với em giờ này, có những điều quan trọng hơn cả sự lừa dối
.... Và yêu anh..."
 
Anh, mãi mãi là một người rất đặc biệt với em. Hẳn là như thế, em chắc chắn như vậy. Như một câu chuyện em đã đọc : " có thứ tình yêu, tên gọi là kết thúc"
 
Anh, giờ thì em biết câu trả lời rồi:
Em, rất yêu Hà Nội. Và anh, rất yêu Hà Nội của em!
 
Em cầu chúc cho anh những điều an lành nhất.
 
Lá thứ thứ hai: Em và những chuyến xe bus
 
Anh,
 
Bây giờ Hà Nội đang là tháng 3, tháng 4 sắp về, hè cũng gần sang. Em ngồi trên chiếc xe bus quen thuộc hôm nay vắng người. Xe đi qua đường Hoàng Diệu rợp bóng cây. Ừ, cảnh vẫn vậy thôi anh à. Vẫn là những con đường thưa người, là những bước chân em và anh rảo bước cùng nhau…. Có phải không nhỉ, vì em yêu anh nên yêu cả con đường này?
 
Lâu lắm rồi em không dùng tới điện thoại để nhắn tin, trừ những việc cần thiết. Cũng lâu lắm rồi, em không giở lại những tin nhắn quen thuộc thuở nào. Em muốn trái tim mình thật yên bình, em muốn cuộc sống của em trọn vẹn khi không có anh. vậy mà hôm nay, bất ngờ trên màn hình xuất hiện tên anh. Là một cái hẹn. Đã bao lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau, anh nhỉ?
 
Trước khi gặp nhau, anh này, hãy nghe em kể nhé…
 
Em sẽ kể anh nghe về những bài hát em hay nghe bây giờ. Anh có biết ca sỹ Bích Phương không? Anh có biết Có khi nào rời xa chứ? Cả Em sẽ quên, Ký ức ngủ quên, Vẫn? Có thể anh không biết, nhưng anh à, hãy thử nghe chúng xem. Những bài hát đơn giản, những bài hát nhẹ nhàng mà nặng trĩu thấm dần trong lòng em, đến trái tim em, tâm hồn em, chạm nhẹ vào những vết thương vẫn chưa lành miệng, chạm vào những ký ức ngọt trong mà sao xa vời đến thế.  Em có một thói quen lạ kỳ là khi nghe nhạc, em tìm được một phần hình ảnh của mình trong đó. Anh biết mà, vì chẳng phải đó là thói quen chính anh tạo ra cho em sao?
 
Em sẽ kể anh nghe về những chuyến xe bus lúc 5h sáng đưa em từ nhà đến trường. Em sẽ kể anh nghe về hình ảnh tháp Rùa trong buổi sương sớm, tĩnh mịch, vắng lặng và trầm mặc. Em sẽ kể anh nghe về cái lạnh mùa đông lọt qua ô cửa kính, khiến em bất chợt rùng mình và nhớ đến anh. Em nhớ những chuyến xe đưa em đến trường, em được gặp bạn bè, được cười nói, được chờ đợi anh ở một góc quen thuộc, để lại cùng anh dạo bước trên phố cổ. Vẫn là những bước chân quen thuộc lắm đó anh. Chắc bây giờ anh vẫn hay đến ngôi trường nhỏ của em chứ, đến một góc quen thuộc mới của anh và cô bé ấy? Chắc anh vẫn đều đặn đưa đón cô bé, vẫn nhất quyết không cho cô bé đi taxi hay xe ôm hay những thứ tương tự như thế, vì không an tâm anh nhỉ? Bởi anh của ngày xưa cũng thế…
 
Em sẽ kể anh nghe về những chuyến xe bus chiều muộn, sau một ngày học mệt mỏi. Em sẽ kể anh nghe về những chuyến xe bus đã quá quen thuộc, mà sao vẫn lạ lẫm quá. Vì con người đổi thay. Hay là những ký ức đang lùi dần về những góc quá sâu kín, mà thỉnh thoảng em mới lật giở lại? 
 
Bạn em bảo em rằng, em đã yêu.
 
Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 1) 4

Đôi lúc, trong những câu chuyện của riêng bạn em, nhìn thấy ánh mắt, nụ cười của bạn, em thấy lòng mình ấm áp và bình yên lắm. Đôi lúc, em bắt gặp những bài hát quen được share trên tường facebook một ai đó, thật vui anh à. 
Và khi ấy, em lại nghĩ đến anh, lại nhớ về dòng tin nhắn ấm áp thuở nào, lại nghe thấy tiếng chim hót và nhìn thấy những tán cây to xanh cao lớn che chở chúng ta trong những ngày hè nóng như thiếu như đốt. Trời cũng sắp sang hè rồi anh ơi, có phải vì thế không, mà những giọt nước mắt cũng trở nên nóng hổi. Phải thế không anh?
 
“It’s the end now, we must say goodbye
 
In two places under the same sky
 
But the distance won’t mean anything at all
 
Don’t forget me 'coz I still love you”
 
 
Như là những chuyến xe bus có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, em cũng muốn kết thúc chuyến xe bus của em.
 
Mà không, em là một cô gái đặc biệt. đường về nhà em phải đi 2 tuyến xe bus. Em vẫn chưa kết thúc đâu. Em đang chuyển xe mà thôi.
 
Kết thúc chuyến xe cuối ngày đâu có nghĩa là sẽ không bao giờ đi nữa, em vẫn sẽ lên xe, vẫn đi, chỉ có điều là với những cảm xúc khác. Hôm nay gặp anh, anh gọi em là em gái, còn em, em gọi anh là anh trai.
 
Ừ, chúng ta lại gặp nhau. Và em biết, chúng ta vẫn sẽ gặp nhau, thi thoảng, trên những chuyến xe bus của anh và em.
 
Anh vẫn yêu Hà Nội của em chứ?
 
Còn tiếp...

Em không đủ niềm tin để hứa rằng trọn đời này em sẽ yêu anh nhưng em có đủ tự tin để khẳng định rằng trái tim em chỉ có một người và nhất định em sẽ giữ người ấy thật chặt.

Em không đủ giỏi giang để làm tặng anh những bài thơ mà em viết để rồi anh sẽ xuýt xoa khen hay khi được đọc chúng nhưng em có một đôi mắt tinh tế để nhận ra nỗi buồn đang ngự trị trong anh.
 
Em không đủ khéo léo để đan cho anh những chiếc khăn choàng cổ màu sắc, để anh khen mùa đông không lạnh vì đã có “tình cảm” của em sưởi ấm cho anh nhưng em có một vòng tay ấm ấp, luôn sẵn sàng chờ đợi và ôm trọn lấy anh.
 
Em không đủ xinh đẹp để khiến anh kiêu hãnh mỗi dẫn em đi gặp những người bạn của anh, nhưng em có vô vàn những sợi nhớ, sợi thương đủ cho anh rải đầy trên những con đường ta đã qua.
 
Yêu anh – theo cách của riêng em… 1
Em không đủ đanh đá để liếc xéo một cô gái khác khi họ lén nhìn anh nhưng em có đủ quyết tâm để từ chối những lời hẹn hò hấp dẫn với những chàng trai khác ở một nhà hàng sang trọng để ở nhà chát chít với anh.
 
Em không đủ “hào phóng” để thản nhiên nhìn anh đối tốt với những người con gái khác mà không một chút hờn dỗi nhưng em có một trái tim trọn vẹn yêu thương và cũng biết nêm vào đó một chút “gia vị” ghen cho bức tranh tình yêu thêm màu sắc.
 
Em không đủ thông minh để khiến anh thấy nhẹ nhàng hơn khi dạy em học, nhưng em có đủ sự nhạy cảm để biết lúc nào anh giận và em nên nhịn nhường để tránh đi những cuộc cãi vã cho chính chúng ta.
 
Em không đủ điều kiện để đưa anh tới những restaurant sang trọng để mum mum những món anh thích lúc em nhận lương tháng nhưng em có đủ một bầu tâm tuyết để cố gắng nấu cho anh những món ăn ấm nóng và nhận một nụ cười trìu mến lúc đợi anh đi làm về.
 
Yêu anh – theo cách của riêng em… 2
 
Em không đủ mạnh mẽ để lúc anh trêu đùa có thể giận anh quá nổi 10 phút nhưng em có một tâm hồn đa cảm đủ khiến em lo lắng cả ngày mỗi khi nhắn tin mà không thấy anh reply lại.
 
Em không đủ niềm tin để hứa rằng trọn đời này em sẽ yêu anh minh chứng bằng việc em chỉ nói yêu anh thôi mà chưa hề nói sẽ yêu mãi mãi nhưng em có đủ tự tin để khẳng định rằng trái tim em chỉ có một người và nhất định em sẽ giữ người ấy thật chặt.
 
Em không giống những người con gái khác vì em đã yêu anh - theo cách của riêng em -đời thường và ngốc xít…
 

Phong cảnh Việt Nam với những cánh đồng lúa trải dài, những con đường ngập nắng, hay những ngôi nhà cổ kính từ lâu đã được báo chí nước ngoài khen ngợi cũng như du khách quan tâm. Khách du lịch tìm đến với những danh lam thắng cảnh, những địa điểm nổi tiếng của Việt Nam như Hội An, Huế, Hạ Long để thưởng thức bầu không khí trong lành, ngắm nhìn khung cảnh núi non hùng vĩ, và tìm hiểu cuộc sống thường nhật rất đỗi bình dị của người dân nơi đây.
Khi hình ảnh Việt Nam được quảng bá rộng rãi trên khắp thế giới, các nhiếp ảnh gia, các stylist cũng bắt đầu thấy rằng đây chính là một trong những địa điểm thú vị để thực hiện những bộ ảnh thời trang ấn tượng, nơi mà con người được hòa mình vào thiên nhiên, say đắm cùng thiên nhiên. Kể từ sau bộ ảnh mang tên "Good morning Vietnam" của Kate Moss (năm 1996), không ít ê-kíp nước ngoài đã đến Việt Nam để chụp hình thời trang cho lookbook hoặc tạp chí.

Dưới đây là 5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam:
Bộ ảnh của Kate Moss

Bộ ảnh "Good morning Vietnam" của siêu mẫu hàng đầu thế giới Kate Moss được thực hiện cách đây 17 năm và đăng tải trên tạp chí Vogue danh tiếng số tháng 6/1996. Bộ ảnh do nhiếp ảnh gia Bruce Weber thực hiện và Brana Wolf làm stylist với bối cảnh là con người, khung cảnh quê hương và cuộc sống thường nhật bình dị của Việt Nam. Mỗi khi có dịp ngắm nhìn lại bộ ảnh này, người hâm mộ vẫn không khỏi thích thú với hình ảnh chân dài số một thế giới tạo dáng trên cánh đồng lúa, ngồi xích lô, ngồi sau xe gắn máy, và mặc áo có in dòng chữ Việt Nam.
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
Bộ ảnh của siêu mẫu Sophie Holmes

Sophie Holmes (sinh năm 1988) cũng là một chân dài nổi tiếng của xứ sở sương mù. Năm 2010, Sophie Holmes cũng thực hiện một bộ ảnh cùng tên đăng tải trên tạp chí Marie Claire số tháng 4. Đây là bộ ảnh được lấy ý tưởng tương tự bộ ảnh của Kate Moss. Không chỉ lấy thiên nhiên Việt Nam làm nền, Sophie Holmes còn hòa mình vào những hoạt động của con người nơi đây.
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
Việt Nam đẹp thơ mộng trên Vogue Hàn Quốc

Khác với hai bộ ảnh trước, bộ ảnh này không sử dụng yếu tố con người. Không rực rỡ, không sắc màu, bộ ảnh của nhiếp ảnh gia Yigeonho đem đến cho người xem cảm giác thanh bình, yên ả. Người mẫu Yihye Yeong mặc trang phục tông màu trắng và tạo dáng bên những vật dụng quen thuộc như nón lá, xe đạp, quạt nan, sáo trúc, thuyền nan...

Bộ ảnh được đăng tải trên Vogue Hàn số tháng 7/2010.
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
Free People đến với Việt Nam
Tháng 3/2012, độc giả trong nước lại được một phen ngỡ ngàng khi chiêm ngưỡng những shoot hình phong cảnh Việt Nam đẹp lung linh trong cuốn lookbook hè của hãng thời trang Free People - nổi tiếng với phong cách thời trang hoang dã, phóng khoáng.
Nhiếp ảnh gia Joshua Allen cùng hai cô người mẫu xinh đẹp - Martha Hunt và Michele Ouellet - đã có những trải nghiệm tuyệt vời tại các địa danh khác nhau như Hà Nội, vịnh Hạ Long, Hội An, Sa Pa...
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
Bộ ảnh của chân dài Mỹ - Arizona Muse
Mới đây nhất, chuỗi thương hiệu thời trang nước Mỹ Americana Manhasset cũng ra mắt cuốn lookbook xuân 2013 mang tên "In The Mood for Viet Nam" với những shoot hình được lấy bối cảnh tại Việt Nam, cụ thể là Huế và Hội An. Chân dài sinh năm 1988 Arizona Muse, một trong những siêu mẫu hàng đầu thế giới hiện nay, là nhân vật chính trong bộ ảnh này.
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam
5 bộ ảnh thời trang quốc tế từng thực hiện tại Việt Nam